Triều Âm

NGUYỆT CA

 


 
Mảnh linh hồn nho nhỏ
Lấp lánh cùng muôn sao
Lung linh như đón chào
Một vầng trăng thiên cổ
Cất giọng ngâm kinh khổ
Nương vách đá trên cao
Sóng xô bờ phi lao
Đếm ngày sau tan vỡ
Vầng trăng như dang dở
Kể chuyện ngày hôm nao
Khiến nguyệt cầm lao xao
Vượt qua ngàn cách trở .
Lời buồn đêm sầu ngỏ
Theo trăng gió treo cao
Trong tháng giêng mưa rào
Đưa tình xa về tổ.
Vọng nghe ngàn là đổ
Giọng ngâm se sắt chao
Tiếng đàn nghe thanh tao
Buồn sao duyên tình lỡ.
Ngày tháng mải mong chờ
Trôi tuổi đời xanh xao
Chờ ai mãi hanh hao
Nơi cõi đời rộng mở.

Được bạn: ATT 03-01-2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NGUYỆT CA"